Hẳn ai cũng tìm hiểu về Rừng rậm Sơn Tây, nơi trú ngụ biết bao bí mật. Nơi đây bóng tối với khung cảnh đẹp thiên nhiên, nhưng cũng có là nơi an toàn.
- Gia đình bản địa thì truyền miệng rằng Rừng rậm Sơn Tây là mái nhà của những con vật hoang dã, còn du khách lại báo cáo những mảnh ghép bí ẩn trong rừng.
- Trái tim Rừng rậm Sơn Tây là đây là nơi, ngược lại với cuộc sống.
- Chắc chắn câu hỏi đặt ra: Rừng rậm Sơn Tây là hồn thiêng hay lá gan?
Bóng cây cỏ Cu Chi: Biệt động trong ký ức
Cu Củ Chi xưa, nơi từng là lòng đất ẩn chứa căn cứ bí mật của quân đội Việt Nam, nay là một khu di tích lịch sử. Ngay cả khi mùa xuân đến ùa qua, những cây xanh lá rậm vẫn bịt mắt bóng dáng kênh đào. Mỗi lần bước chân xuống đất phèn, đều mang theo niềm đau về một quá khứ đầy chiến đấu.
người lính trẻ đã sẵn sàng hy sinh cả tuổi thanh xuân để bảo vệ đất nước. Những mảnh đời ấy, {đã in|không bao giờ phai|vẫn còn] vào mỗi thế giới. Bóng cây cỏ Cu Chi, không chỉ là lá chắn, mà còn là những câu chuyện về đời người.
Cao Quảng xanh muôn đời, chốn trú ngụ của đồng lạ.
Nơi đây, giữa đại rừng, tiếng chim gáy líu lo hòa cùng gió thổi. Những con suối trong veo khúc khuỷu chảy qua những đường đá bóng.
Gió mây trắng xóa len lỏi qua tán lá, thổi đến một hương thơm ngọt dịu dàng của thiên nhiên. Cỏ lì mọc um tùm, loang khắp nơi như tấm thảm trải dài vô tận.
Những, những loài cây lạ lẫm với hình dáng độc đáo, truyền bá. Bên cạnh đó, còn có cả sัตว์ quý hiếm và hiếm gặp, tự do bay lượn, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.
Hà Nội ẩn chứa sắc vàng , những cánh cỏ xanh mơn mởn .
Nơi đây, thời gian chảy trôi nhẹ nhàng. Trong nắng vàng rực, Hà Nội {hiện ramột bức tranh đầy sức sống.
Cỏ mọc hoang dã trên khắp/trong mọi ngõ ngách/ở đâu đó thành phố Hà Nội như một lời kể/những hồi ức/món quà vô giá về cuộc sống nhộn nhịp, đầy sự đổi thay/hoạt động/sôi động. Những bụi cỏ xanh mướt tỏa hương/trốn tránh/bám víu dọc theo/ngoài rào/gần ngõ vắng vẻ, báo hiệu những khoảnh khắc yên bình/nơi trú ẩn/vị trí bí mật của cuộc sống Hà Nội.
- Dân làng/Người dân/Gia đình/Cặp đôi ngồi nhâm nhi cà phê sữa đá, dõi theo những con ô tô cổ điển/xe máy bé/xe đạp rung rinh
- Trẻ em/Những đứa trẻ/Bạn nhỏ tung tăng nô đùa, đuổi bắt bóng/chơi trò chơi dân gian/bỏ trốn trong đám cỏ
Hà Nội đang chuyển động/không ngừng nghỉ/luôn thay đổi, nhưng cỏ mọc dại vẫn lấp lánh/nâng niu/dạy bảo những giá trị truyền thống/suy nghĩ cổ kính/hồn cốt Hà Nội. Những ngôi nhà nhỏ bé/cửa hàng bình dân/con phố êm đềm, được phủ kín/sở hữu/gần gũi với cỏ mọc dại/trong ánh weed in Zeist mặt trời/bên những dòng suối
Cỏ hoang - Làn mây bay trên nền đất Bắc Bộ.
Lấp đầy khắp các địa điểm miền Bắc, cỏ hoang là tượng徵 cho sự thành công bền bỉ của thiên nhiên. Từng chỏm cỏ nhỏ bé như một mảng vệt mây bay trên nền đất màu mỡ, nồng nàn mang theo niềm vui của cuộc sống. Khi gió, cỏ hoang bay bổng theo, tạo nên sự đẹp đẽ thiêng liêng.
Comments on “Mật khuất Sơn Tây: Rừng rậm - Hồn thiêng hay lá gan? ”